和 hé 黄 huáng 遇 yù 卿 qīng 二 èr 白 bái 韵 yùn - - 王 wáng 迈 mài
晚 wǎn 来 lái 云 yún 色 sè 半 bàn 浓 nóng 淡 dàn , , 云 yún 外 wài 青 qīng 山 shān 知 zhī 有 yǒu 无 wú 。 。
才 cái 出 chū 六 liù 花 huā 夸 kuā 舞 wǔ 女 nǚ , , 又 yòu 飞 fēi 一 yī 白 bái 慰 wèi 农 nóng 夫 fū 。 。
久 jiǔ 无 wú 人 rén 说 shuō 平 píng 淮 huái 事 shì , , 空 kōng 有 yǒu 天 tiān 生 shēng 访 fǎng 戴 dài 图 tú 。 。
忧 yōu 国 guó 寸 cùn 心 xīn 同 tóng 皎 jiǎo 洁 jié , , 诗 shī 肩 jiān 如 rú 鹭 lù 更 gèng 清 qīng 臞 qú 。 。
和黄遇卿二白韵。宋代。王迈。晚来云色半浓淡,云外青山知有无。 才出六花夸舞女,又飞一白慰农夫。 久无人说平淮事,空有天生访戴图。 忧国寸心同皎洁,诗肩如鹭更清臞。