出 chū 丰 fēng 城 chéng 一 yī 首 shǒu - - 王 wáng 阮 ruǎn
摇 yáo 摇 yáo 旌 jīng 旆 pèi 出 chū 洪 hóng 都 dōu , , 弥 mí 望 wàng 田 tián 畴 chóu 总 zǒng 废 fèi 墟 xū 。 。
羸 léi 马 mǎ 不 bù 前 qián 身 shēn 突 tū 兀 wù , , 耕 gēng 夫 fū 相 xiāng 视 shì 笑 xiào 轩 xuān 渠 qú 。 。
倚 yǐ 松 sōng 茅 máo 屋 wū 斜 xié 开 kāi 径 jìng , , 近 jìn 水 shuǐ 人 rén 家 jiā 半 bàn 卖 mài 鱼 yú 。 。
蒲 pú 叶 yè 向 xiàng 冬 dōng 犹 yóu 未 wèi 割 gē , , 临 lín 风 fēng 遥 yáo 忆 yì 路 lù 温 wēn 舒 shū 。 。
出丰城一首。宋代。王阮。摇摇旌旆出洪都,弥望田畴总废墟。 羸马不前身突兀,耕夫相视笑轩渠。 倚松茅屋斜开径,近水人家半卖鱼。 蒲叶向冬犹未割,临风遥忆路温舒。