题 tí 落 luò 星 xīng 寺 sì 一 yī 首 shǒu - - 王 wáng 阮 ruǎn
岛 dǎo 石 shí 是 shì 处 chù 有 yǒu , , 星 xīng 辰 chén 曾 céng 霣 yǔn 无 wú 。 。
庄 zhuāng 严 yán 成 chéng 净 jìng 土 tǔ , , 怪 guài 诞 dàn 出 chū 浮 fú 屠 tú 。 。
蜃 shèn 气 qì 楼 lóu 穿 chuān 海 hǎi , , 龙 lóng 堆 duī 沙 shā 拥 yōng 湖 hú 。 。
尽 jǐn 除 chú 金 jīn 碧 bì 像 xiàng , , 吾 wú 欲 yù 舍 shě 吾 wú 徒 tú 。 。
题落星寺一首。宋代。王阮。岛石是处有,星辰曾霣无。 庄严成净土,怪诞出浮屠。 蜃气楼穿海,龙堆沙拥湖。 尽除金碧像,吾欲舍吾徒。