赋 fù 庭 tíng 柏 bǎi - - 刘 liú 氏 shì
群 qún 卉 huì 枯 kū 落 luò 时 shí , , 挺 tǐng 节 jié 成 chéng 孤 gū 秀 xiù 。 。
既 jì 保 bǎo 岁 suì 寒 hán 心 xīn , , 不 bù 在 zài 遐 xiá 年 nián 寿 shòu 。 。
赋庭柏。元代。刘氏。群卉枯落时,挺节成孤秀。 既保岁寒心,不在遐年寿。