长 cháng 安 ān 旅 lǚ 次 cì 喜 xǐ 晤 wù 鲍 bào 沧 cāng 碧 bì 刺 cì 史 shǐ - - 方 fāng 士 shì 淦 gàn
独 dú 怜 lián 羁 jī 客 kè 滞 zhì 天 tiān 涯 yá , , 且 qiě 喜 xǐ 逢 féng 君 jūn 近 jìn 酒 jiǔ 家 jiā 。 。
胸 xiōng 有 yǒu 渭 wèi 川 chuān 千 qiān 亩 mǔ 竹 zhú , , 手 shǒu 栽 zāi 潘 pān 令 lìng 满 mǎn 城 chéng 花 huā 。 。
已 yǐ 知 zhī 陈 chén 迹 jī 随 suí 流 liú 水 shuǐ , , 况 kuàng 复 fù 离 lí 情 qíng 怅 chàng 落 luò 霞 xiá 。 。
愁 chóu 绝 jué 程 chéng 门 mén 风 fēng 雪 xuě 杳 yǎo , , 那 nà 堪 kān 回 huí 首 shǒu 忆 yì 京 jīng 华 huá 。 。
长安旅次喜晤鲍沧碧刺史。清代。方士淦。独怜羁客滞天涯,且喜逢君近酒家。 胸有渭川千亩竹,手栽潘令满城花。 已知陈迹随流水,况复离情怅落霞。 愁绝程门风雪杳,那堪回首忆京华。