斋 zhāi 中 zhōng 即 jí 景 jǐng 呈 chéng 胡 hú 莪 é 斋 zhāi 师 shī - - 王 wáng 右 yòu 弼 bì
依 yī 依 yī 杨 yáng 柳 liǔ 映 yìng 窗 chuāng 棂 líng , , 时 shí 倚 yǐ 东 dōng 风 fēng 倒 dào 酒 jiǔ 瓶 píng 。 。
芳 fāng 草 cǎo 黏 nián 云 yún 铺 pù 地 dì 白 bái , , 远 yuǎn 山 shān 和 hé 雨 yǔ 人 rén 帘 lián 青 qīng 。 。
雁 yàn 来 lái 泽 zé 国 guó 春 chūn 风 fēng 暖 nuǎn , , 鱼 yú 跃 yuè 横 héng 塘 táng 水 shuǐ 气 qì 腥 xīng 。 。
自 zì 喜 xǐ 萧 xiāo 斋 zhāi 无 wú 俗 sú 累 lèi , , 终 zhōng 朝 cháo 扫 sǎo 席 xí 听 tīng 谈 tán 经 jīng 。 。
斋中即景呈胡莪斋师。清代。王右弼。依依杨柳映窗棂,时倚东风倒酒瓶。 芳草黏云铺地白,远山和雨人帘青。 雁来泽国春风暖,鱼跃横塘水气腥。 自喜萧斋无俗累,终朝扫席听谈经。