送 sòng 高 gāo 仪 yí 卿 qīng 广 guǎng 文 wén 归 guī 海 hǎi 昌 chāng - - 王 wáng 咏 yǒng 霓 ní
广 guǎng 文 wén 先 xiān 生 sheng 老 lǎo 讲 jiǎng 画 huà , , 白 bái 首 shǒu 翻 fān 然 rán 怀 huái 故 gù 乡 xiāng 。 。
书 shū 学 xué 逼 bī 真 zhēn 韩 hán 礼 lǐ 器 qì , , 清 qīng 时 shí 无 wú 恙 yàng 鲁 lǔ 灵 líng 光 guāng 。 。
吟 yín 鞭 biān 稳 wěn 遣 qiǎn 儿 ér 曹 cáo 执 zhí , , 饯 jiàn 榼 kē 犹 yóu 多 duō 弟 dì 子 zǐ 行 xíng 。 。
向 xiàng 后 hòu 支 zhī 筇 qióng 畅 chàng 游 yóu 览 lǎn , , 盐 yán 官 guān 春 chūn 发 fā 万 wàn 花 huā 塘 táng 。 。
送高仪卿广文归海昌。清代。王咏霓。广文先生老讲画,白首翻然怀故乡。 书学逼真韩礼器,清时无恙鲁灵光。 吟鞭稳遣儿曹执,饯榼犹多弟子行。 向后支筇畅游览,盐官春发万花塘。