愚 yú 园 yuán 过 guò 洪 hóng 鹭 lù 汀 tīng 故 gù 居 jū 感 gǎn 赋 fù - - 王 wáng 仁 rén 东 dōng
凄 qī 凉 liáng 重 zhòng 过 guò 故 gù 人 rén 庐 lú , , 苦 kǔ 茗 míng 浇 jiāo 胸 xiōng 郁 yù 不 bù 舒 shū 。 。
昼 zhòu 静 jìng 名 míng 园 yuán 游 yóu 客 kè 少 shǎo , , 天 tiān 寒 hán 老 lǎo 树 shù 着 zhuó 花 huā 疏 shū 。 。
别 bié 来 lái 君 jūn 竟 jìng 长 cháng 眼 yǎn 去 qù , , 乱 luàn 后 hòu 吾 wú 犹 yóu 短 duǎn 发 fā 梳 shū 。 。
旧 jiù 雨 yǔ 晨 chén 星 xīng 寥 liáo 落 luò 甚 shén , , 凭 píng 阑 lán 春 chūn 色 sè 满 mǎn 庭 tíng 除 chú 。 。
愚园过洪鹭汀故居感赋。清代。王仁东。凄凉重过故人庐,苦茗浇胸郁不舒。 昼静名园游客少,天寒老树着花疏。 别来君竟长眼去,乱后吾犹短发梳。 旧雨晨星寥落甚,凭阑春色满庭除。