弹 tán 琴 qín 妓 jì 其 qí 一 yī - - 毛 máo 奇 qí 龄 líng
岭 lǐng 峤 jiào 花 huā 初 chū 落 luò , , 江 jiāng 楼 lóu 夜 yè 未 wèi 央 yāng 。 。
美 měi 人 rén 抽 chōu 碧 bì 轸 zhěn , , 神 shén 女 nǚ 弄 nòng 空 kōng 桑 sāng 。 。
清 qīng 角 jiǎo 风 fēng 前 qián 怨 yuàn , , 冰 bīng 丝 sī 指 zhǐ 下 xià 凉 liáng 。 。
邮 yóu 亭 tíng 双 shuāng 鬓 bìn 影 yǐng , , 长 zhǎng 念 niàn 楚 chǔ 明 míng 光 guāng 。 。
弹琴妓 其一。清代。毛奇龄。岭峤花初落,江楼夜未央。 美人抽碧轸,神女弄空桑。 清角风前怨,冰丝指下凉。 邮亭双鬓影,长念楚明光。