春 chūn 尽 jǐn 林 lín 亭 tíng 书 shū 事 shì 和 hé 吴 wú 水 shuǐ 部 bù 韵 yùn - - 毛 máo 奇 qí 龄 líng
春 chūn 光 guāng 欲 yù 尽 jǐn 晓 xiǎo 阴 yīn 寒 hán , , 闲 xián 向 xiàng 林 lín 亭 tíng 一 yī 倚 yǐ 阑 lán 。 。
当 dāng 窗 chuāng 麦 mài 气 qì 随 suí 风 fēng 度 dù , , 隔 gé 幔 màn 山 shān 容 róng 带 dài 雾 wù 看 kàn 。 。
宿 sù 鸟 niǎo 盈 yíng 巢 cháo 遮 zhē 叶 yè 暗 àn , , 晴 qíng 蜂 fēng 绕 rào 地 dì 恋 liàn 花 huā 残 cán 。 。
共 gòng 对 duì 琴 qín 樽 zūn 忘 wàng 物 wù 候 hòu , , 朱 zhū 盘 pán 新 xīn 摘 zhāi 小 xiǎo 梅 méi 酸 suān 。 。
春尽林亭书事和吴水部韵。清代。毛奇龄。春光欲尽晓阴寒,闲向林亭一倚阑。 当窗麦气随风度,隔幔山容带雾看。 宿鸟盈巢遮叶暗,晴蜂绕地恋花残。 共对琴樽忘物候,朱盘新摘小梅酸。