秋 qiū 日 rì 杂 zá 感 gǎn 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 叶 yè 舒 shū 崇 chóng
把 bǎ 酒 jiǔ 高 gāo 歌 gē 《 《 行 xíng 路 lù 难 nán 》 》 , , 每 měi 从 cóng 日 rì 下 xià 望 wàng 长 cháng 安 ān 。 。
霜 shuāng 侵 qīn 黄 huáng 菊 jú 人 rén 俱 jù 瘦 shòu , , 露 lù 下 xià 红 hóng 兰 lán 梦 mèng 亦 yì 寒 hán 。 。
海 hǎi 内 nèi 友 yǒu 朋 péng 惭 cán 命 mìng 驾 jià , , 异 yì 乡 xiāng 兄 xiōng 弟 dì 劝 quàn 加 jiā 餐 cān 。 。
不 bù 堪 kān 白 bái 眼 yǎn 伤 shāng 时 shí 客 kè , , 犹 yóu 是 shì 逢 féng 人 rén 效 xiào 鼠 shǔ 肝 gān 。 。
秋日杂感二首 其一。清代。叶舒崇。把酒高歌《行路难》,每从日下望长安。 霜侵黄菊人俱瘦,露下红兰梦亦寒。 海内友朋惭命驾,异乡兄弟劝加餐。 不堪白眼伤时客,犹是逢人效鼠肝。