安 ān 陵 líng 野 yě 望 wàng 漫 màn 成 chéng - - 左 zuǒ 锡 xī 璇 xuán
古 gǔ 台 tái 摇 yáo 落 luò 树 shù 苍 cāng 凉 liáng , , 水 shuǐ 碓 duì 无 wú 云 yún 独 dú 雁 yàn 翔 xiáng 。 。
乱 luàn 草 cǎo 西 xī 风 fēng 埋 mái 断 duàn 冢 zhǒng , , 荒 huāng 芜 wú 秋 qiū 色 sè 冷 lěng 斜 xié 阳 yáng 。 。
云 yún 随 suí 樵 qiáo 子 zǐ 归 guī 何 hé 处 chǔ , , 山 shān 共 gòng 诗 shī 人 rén 瘦 shòu 不 bù 妨 fáng 。 。
欲 yù 识 shí 凄 qī 凄 qī 离 lí 别 bié 意 yì , , 江 jiāng 流 liú 宛 wǎn 转 zhuǎn 似 shì 回 huí 肠 cháng 。 。
安陵野望漫成。清代。左锡璇。古台摇落树苍凉,水碓无云独雁翔。 乱草西风埋断冢,荒芜秋色冷斜阳。 云随樵子归何处,山共诗人瘦不妨。 欲识凄凄离别意,江流宛转似回肠。