追 zhuī 哭 kū 林 lín 晴 qíng 江 jiāng 太 tài 常 cháng - - 全 quán 祖 zǔ 望 wàng
感 gǎn 君 jūn 意 yì 气 qì 最 zuì 真 zhēn 醇 chún , , 不 bù 独 dú 交 jiāo 情 qíng 泣 qì 鬼 guǐ 神 shén 。 。
直 zhí 道 dào 抗 kàng 言 yán 当 dāng 世 shì 弊 bì , , 孤 gū 根 gēn 耻 chǐ 傍 bàng 要 yào 人 rén 津 jīn 。 。
谈 tán 禅 chán 王 wáng 缙 jìn 应 yīng 挥 huī 座 zuò , , 顾 gù 曲 qǔ 周 zhōu 瑜 yú 肯 kěn 共 gòng 茵 yīn 。 。
一 yī 出 chū 修 xiū 门 mén 成 chéng 死 sǐ 别 bié , , 荒 huāng 荒 huāng 长 cháng 恨 hèn 竟 jìng 谁 shuí 陈 chén 。 。
追哭林晴江太常。清代。全祖望。感君意气最真醇,不独交情泣鬼神。 直道抗言当世弊,孤根耻傍要人津。 谈禅王缙应挥座,顾曲周瑜肯共茵。 一出修门成死别,荒荒长恨竟谁陈。