和 hé 马 mǎ 昂 áng 夫 fū 登 dēng 楼 lóu 有 yǒu 感 gǎn - - 萨 sà 都 dōu 剌 lá
倚 yǐ 遍 biàn 阑 lán 干 gān 忆 yì 往 wǎng 年 nián , , 南 nán 朝 cháo 民 mín 物 wù 已 yǐ 萧 xiāo 然 rán 。 。
空 kōng 遗 yí 故 gù 国 guó 山 shān 如 rú 画 huà , , 依 yī 旧 jiù 长 cháng 江 jiāng 浪 làng 拍 pāi 天 tiān 。 。
市 shì 井 jǐng 笙 shēng 歌 gē 今 jīn 渐 jiàn 少 shǎo , , 御 yù 街 jiē 灯 dēng 火 huǒ 夜 yè 相 xiāng 连 lián 。 。
青 qīng 青 qīng 门 mén 外 wài 秦 qín 淮 huái 柳 liǔ , , 几 jǐ 度 dù 飞 fēi 花 huā 送 sòng 客 kè 船 chuán 。 。
和马昂夫登楼有感。元代。萨都剌。倚遍阑干忆往年,南朝民物已萧然。 空遗故国山如画,依旧长江浪拍天。 市井笙歌今渐少,御街灯火夜相连。 青青门外秦淮柳,几度飞花送客船。