赋 fù 得 dé 天 tiān 寒 hán 有 yǒu 鹤 hè 守 shǒu 梅 méi 花 huā - - 朱 zhū 鹤 hè 龄 líng
空 kōng 林 lín 皓 hào 魄 pò 澹 dàn 春 chūn 姿 zī , , 冷 lěng 艳 yàn 偏 piān 宜 yí 瘦 shòu 翮 hé 支 zhī 。 。
素 sù 手 shǒu 不 bù 须 xū 寻 xún 翠 cuì 羽 yǔ , , 霜 shuāng 衣 yī 正 zhèng 似 shì 啄 zhuó 瑶 yáo 池 chí 。 。
光 guāng 翻 fān 傍 bàng 水 shuǐ 浑 hún 难 nán 辨 biàn , , 影 yǐng 乱 luàn 临 lín 风 fēng 只 zhǐ 对 duì 垂 chuí 。 。
清 qīng 唳 lì 九 jiǔ 皋 gāo 声 shēng 自 zì 远 yuǎn , , 休 xiū 将 jiāng 玉 yù 笛 dí 更 gèng 横 héng 吹 chuī 。 。
赋得天寒有鹤守梅花。清代。朱鹤龄。空林皓魄澹春姿,冷艳偏宜瘦翮支。 素手不须寻翠羽,霜衣正似啄瑶池。 光翻傍水浑难辨,影乱临风只对垂。 清唳九皋声自远,休将玉笛更横吹。