锦 jǐn 水 shuǐ ( ( 三 sān 十 shí 二 èr 首 shǒu 选 xuǎn 十 shí ) ) 其 qí 六 liù - - 朱 zhū 青 qīng 长 zhǎng
黯 àn 黯 àn 长 zhǎng 宵 xiāo 白 bái 日 rì 残 cán , , 匡 kuāng 时 shí 人 rén 苦 kǔ 圣 shèng 贤 xián 官 guān 。 。
穿 chuān 珠 zhū 蚁 yǐ 孔 kǒng 朱 zhū 丝 sī 细 xì , , 拨 bō 剌 lá 荆 jīng 丛 cóng 赤 chì 手 shǒu 难 nán 。 。
公 gōng 且 qiě 堕 duò 私 sī 偏 piān 更 gèng 劣 liè , , 今 jīn 还 hái 殊 shū 昔 xī 后 hòu 何 hé 堪 kān 。 。
繁 fán 霜 shuāng 渐 jiàn 渐 jiàn 凋 diāo 风 fēng 叶 yè , , 深 shēn 恐 kǒng 罗 luó 衣 yī 不 bù 避 bì 寒 hán 。 。
锦水(三十二首选十) 其六。清代。朱青长。黯黯长宵白日残,匡时人苦圣贤官。 穿珠蚁孔朱丝细,拨剌荆丛赤手难。 公且堕私偏更劣,今还殊昔后何堪。 繁霜渐渐凋风叶,深恐罗衣不避寒。