初 chū 春 chūn 寄 jì 怀 huái 芸 yún 卿 qīng 妹 mèi - - 那 nà 逊 xùn 兰 lán 保 bǎo
别 bié 来 lái 转 zhuǎn 眼 yǎn 人 rén 经 jīng 年 nián , , 自 zì 遣 qiǎn 春 chūn 愁 chóu 静 jìng 里 lǐ 观 guān 。 。
草 cǎo 长 zhǎng 阶 jiē 除 chú 馀 yú 雀 què 啄 zhuó , , 花 huā 临 lín 窗 chuāng 纸 zhǐ 惹 rě 蜂 fēng 弹 dàn 。 。
路 lù 长 cháng 敢 gǎn 怨 yuàn 音 yīn 书 shū 少 shǎo , , 昼 zhòu 静 jìng 翻 fān 惊 jīng 绣 xiù 阁 gé 寒 hán 。 。
无 wú 限 xiàn 离 lí 思 sī 归 guī 笔 bǐ 底 dǐ , , 情 qíng 深 shēn 只 zhǐ 好 hǎo 寄 jì 诗 shī 看 kàn 。 。
初春寄怀芸卿妹。清代。那逊兰保。别来转眼人经年,自遣春愁静里观。 草长阶除馀雀啄,花临窗纸惹蜂弹。 路长敢怨音书少,昼静翻惊绣阁寒。 无限离思归笔底,情深只好寄诗看。