晓 xiǎo 因 yīn 望 wàng 后 hòu 对 duì 月 yuè 有 yǒu 感 gǎn 再 zài 慰 wèi 以 yǐ 诗 shī - - 吴 wú 妍 yán 因 yīn
莫 mò 道 dào 婵 chán 娟 juān 易 yì 变 biàn 迁 qiān , , 纵 zòng 然 rán 残 cán 缺 quē 亦 yì 相 xiāng 怜 lián 。 。
人 rén 生 shēng 几 jǐ 见 jiàn 长 cháng 圆 yuán 月 yuè , , 侬 nóng 意 yì 原 yuán 如 rú 不 bù 尽 jìn 天 tiān 。 。
鸳 yuān 侣 lǚ 惊 jīng 飞 fēi 伤 shāng 往 wǎng 事 shì , , 花 huā 枝 zhī 笑 xiào 倚 yǐ 忆 yì 当 dāng 年 nián 。 。
创 chuāng 痕 hén 泪 lèi 渍 zì 斑 bān 斑 bān 在 zài , , 绮 qǐ 貌 mào 奇 qí 情 qíng 心 xīn 永 yǒng 镌 juān 。 。
晓因望后对月有感再慰以诗。清代。吴妍因。莫道婵娟易变迁,纵然残缺亦相怜。 人生几见长圆月,侬意原如不尽天。 鸳侣惊飞伤往事,花枝笑倚忆当年。 创痕泪渍斑斑在,绮貌奇情心永镌。