过 guò 文 wén 石 shí 山 shān 房 fáng 有 yǒu 感 gǎn 牧 mù 园 yuán 先 xiān 生 shēng - - 吴 wú 兰 lán 庭 tíng
安 ān 昌 chāng 弦 xián 管 guǎn 最 zuì 风 fēng 流 liú , , 池 chí 馆 guǎn 荒 huāng 凉 liáng 几 jǐ 度 dù 秋 qiū 。 。
岂 qǐ 有 yǒu 虎 hǔ 贲 bēn 怜 lián 北 běi 海 hǎi , , 空 kòng 余 yú 马 mǎ 策 cè 恸 tòng 西 xī 州 zhōu 。 。
他 tā 年 nián 国 guó 士 shì 谁 shuí 青 qīng 眼 yǎn , , 此 cǐ 日 rì 书 shū 生 shēng 已 yǐ 白 bái 头 tóu 。 。
瓠 hù 落 luò 自 zì 惭 cán 知 zhī 遇 yù 厚 hòu , , 一 yī 尊 zūn 重 zhòng 与 yǔ 酹 lèi 松 sōng 楸 qiū 。 。
过文石山房有感牧园先生。清代。吴兰庭。安昌弦管最风流,池馆荒凉几度秋。 岂有虎贲怜北海,空余马策恸西州。 他年国士谁青眼,此日书生已白头。 瓠落自惭知遇厚,一尊重与酹松楸。