自 zì 题 tí 望 wàng 云 yún 图 tú - - 吴 wú 绍 shào 诗 shī
六 liù 十 shí 春 chūn 光 guāng 弹 tán 指 zhǐ 过 guò , , 百 bǎi 年 nián 心 xīn 事 shì 半 bàn 蹉 cuō 跎 tuó 。 。
白 bái 云 yún 亭 tíng 畔 pàn 巢 cháo 痕 hén 旧 jiù , , 天 tiān 水 shuǐ 楼 lóu 边 biān 鸿 hóng 印 yìn 多 duō 。 。
回 huí 首 shǒu 惊 jīng 涛 tāo 成 chéng 幻 huàn 影 yǐng , , 仰 yǎng 天 tiān 旭 xù 日 rì 曝 pù 寒 hán 柯 kē 。 。
临 lín 崖 yá 暂 zàn 倚 yǐ 华 huá 峰 fēng 石 shí , , 叆 ài 叇 dài 遥 yáo 连 lián 北 běi 海 hǎi 波 bō 。 。
自题望云图。清代。吴绍诗。六十春光弹指过,百年心事半蹉跎。 白云亭畔巢痕旧,天水楼边鸿印多。 回首惊涛成幻影,仰天旭日曝寒柯。 临崖暂倚华峰石,叆叇遥连北海波。