白 bái 发 fà 伤 shāng 春 chūn 二 èr 绝 jué 句 jù 次 cì 广 guǎng 霞 xiá 韵 yùn 其 qí 二 èr - - 吴 wú 绮 qǐ
闻 wén 道 dào 横 héng 塘 táng 走 zǒu 钿 diàn 车 chē , , 玉 yù 鞭 biān 相 xiāng 趁 chèn 帽 mào 檐 yán 斜 xié 。 。
无 wú 端 duān 一 yī 阵 zhèn 轻 qīng 狂 kuáng 雨 yǔ , , 惊 jīng 落 luò 满 mǎn 堤 dī 杨 yáng 白 bái 花 huā 。 。
白发伤春二绝句次广霞韵 其二。清代。吴绮。闻道横塘走钿车,玉鞭相趁帽檐斜。 无端一阵轻狂雨,惊落满堤杨白花。