江 jiāng 干 gān 偶 ǒu 作 zuò - - 吴 wú 绮 qǐ
晴 qíng 霞 xiá 片 piàn 片 piàn 下 xià 烟 yān 芜 wú , , 独 dú 向 xiàng 寒 hán 江 jiāng 访 fǎng 钓 diào 徒 tú 。 。
山 shān 水 shuǐ 重 chóng 来 lái 双 shuāng 鬓 bìn 老 lǎo , , 古 gǔ 今 jīn 相 xiāng 望 wàng 一 yī 身 shēn 孤 gū 。 。
谁 shuí 将 jiāng 松 sōng 桂 guì 留 liú 逋 bū 客 kè , , 剩 shèng 有 yǒu 菰 gū 芦 lú 著 zhe 壮 zhuàng 夫 fū 。 。
满 mǎn 眼 yǎn 关 guān 河 hé 齐 qí 落 luò 木 mù , , 不 bù 知 zhī 何 hé 树 shù 稳 wěn 栖 qī 乌 wū 。 。
江干偶作。清代。吴绮。晴霞片片下烟芜,独向寒江访钓徒。 山水重来双鬓老,古今相望一身孤。 谁将松桂留逋客,剩有菰芦著壮夫。 满眼关河齐落木,不知何树稳栖乌。