庚 gēng 寅 yín 元 yuán 夕 xī 后 hòu 二 èr 日 rì 于 yú 皇 huáng 初 chū 度 dù 其 qí 五 wǔ - - 吴 wú 绮 qǐ
离 lí 居 jū 终 zhōng 日 rì 赋 fù 愁 chóu 霖 lín , , 拥 yōng 鼻 bí 无 wú 聊 liáo 但 dàn 苦 kǔ 吟 yín 。 。
谁 shuí 肯 kěn 以 yǐ 贫 pín 原 yuán 尔 ěr 傲 ào , , 不 bù 堪 kān 将 jiāng 浅 qiǎn 遇 yù 人 rén 深 shēn 。 。
老 lǎo 依 yī 绣 xiù 佛 fú 悲 bēi 虚 xū 钵 bō , , 路 lù 失 shī 空 kōng 山 shān 哭 kū 断 duàn 琴 qín 。 。
泪 lèi 落 luò 一 yī 灯 dēng 谈 tán 往 wǎng 事 shì , , 琅 láng 琊 yá 当 dāng 日 rì 果 guǒ 知 zhī 音 yīn 。 。
庚寅元夕后二日于皇初度 其五。清代。吴绮。离居终日赋愁霖,拥鼻无聊但苦吟。 谁肯以贫原尔傲,不堪将浅遇人深。 老依绣佛悲虚钵,路失空山哭断琴。 泪落一灯谈往事,琅琊当日果知音。