甲 jiǎ 申 shēn 清 qīng 明 míng 展 zhǎn 墓 mù 有 yǒu 感 gǎn - - 李 lǐ 诩 xǔ
两 liǎng 弟 dì 峨 é 峨 é 一 yī 土 tǔ 丘 qiū , , 老 lǎo 兄 xiōng 瘦 shòu 骨 gǔ 尚 shàng 淹 yān 留 liú 。 。
算 suàn 来 lái 修 xiū 短 duǎn 有 yǒu 数 shù 定 dìng , , 语 yǔ 及 jí 存 cún 亡 wáng 空 kōng 泪 lèi 流 liú 。 。
儿 ér 女 nǚ 痴 chī 愚 yú 当 dāng 料 liào 理 lǐ , , 田 tián 园 yuán 便 biàn 好 hǎo 莫 mò 营 yíng 求 qiú 。 。
人 rén 生 shēng 总 zǒng 是 shì 丝 sī 蚕 cán 样 yàng , , 到 dào 老 lǎo 登 dēng 筐 kuāng 合 hé 罢 bà 休 xiū 。 。
甲申清明展墓有感。清代。李诩。两弟峨峨一土丘,老兄瘦骨尚淹留。 算来修短有数定,语及存亡空泪流。 儿女痴愚当料理,田园便好莫营求。 人生总是丝蚕样,到老登筐合罢休。