冬 dōng 日 rì 晓 xiǎo 兴 xìng 寄 jì 东 dōng 溪 xī - - 李 lǐ 宪 xiàn 乔 qiáo
拥 yōng 被 bèi 不 bù 成 chéng 起 qǐ , , 荒 huāng 园 yuán 饥 jī 雀 què 声 shēng 。 。
晴 qíng 枝 zhī 霜 shuāng 气 qì 满 mǎn , , 湿 shī 地 dì 晓 xiǎo 阳 yáng 轻 qīng 。 。
久 jiǔ 绝 jué 客 kè 来 lái 访 fǎng , , 但 dàn 悬 xuán 琴 qín 共 gòng 清 qīng 。 。
应 yīng 知 zhī 闲 xián 坐 zuò 处 chù , , 独 dú 有 yǒu 忆 yì 君 jūn 情 qíng 。 。
冬日晓兴寄东溪。清代。李宪乔。拥被不成起,荒园饥雀声。 晴枝霜气满,湿地晓阳轻。 久绝客来访,但悬琴共清。 应知闲坐处,独有忆君情。