乞 qǐ 病 bìng 获 huò 谴 qiǎn 诗 shī 以 yǐ 解 jiě 秽 huì - - 李 lǐ 宣 xuān 龚 gōng
两 liǎng 年 nián 救 jiù 死 sǐ 与 yǔ 扶 fú 伤 shāng , , 获 huò 退 tuì 如 rú 闻 wén 赦 shè 一 yī 场 chǎng 。 。
厌 yàn 与 yǔ 百 bǎi 僚 liáo 同 tóng 唯 wěi 唯 wěi , , 未 wèi 能 néng 三 sān 月 yuè 便 biàn 皇 huáng 皇 huáng 。 。
期 qī 颐 yí 自 zì 古 gǔ 关 guān 名 míng 德 dé , , 拳 quán 曲 qū 何 hé 堪 kān 律 lǜ 短 duǎn 长 cháng 。 。
妙 miào 语 yǔ 解 jiě 人 rén 终 zhōng 恨 hèn 浅 qiǎn , , 强 qiáng 将 jiàng 一 yī 障 zhàng 系 xì 存 cún 亡 wáng 。 。
乞病获谴诗以解秽。清代。李宣龚。两年救死与扶伤,获退如闻赦一场。 厌与百僚同唯唯,未能三月便皇皇。 期颐自古关名德,拳曲何堪律短长。 妙语解人终恨浅,强将一障系存亡。