得 dé 家 jiā 书 shū 五 wǔ 年 nián 留 liú 滞 zhì 今 jīn 且 qiě 去 qù 楚 chǔ 矣 yǐ - - 李 lǐ 宣 xuān 龚 gōng
持 chí 是 shì 安 ān 归 guī 黯 àn 可 kě 伤 shāng , , 出 chū 门 mén 负 fù 手 shǒu 楚 chǔ 天 tiān 长 cháng 。 。
寒 hán 江 jiāng 向 xiàng 晚 wǎn 波 bō 初 chū 碧 bì , , 病 bìng 槛 kǎn 经 jīng 旬 xún 叶 yè 尽 jǐn 黄 huáng 。 。
闲 xián 味 wèi 饱 bǎo 谙 ān 忘 wàng 有 yǒu 我 wǒ , , 孤 gū 怀 huái 潜 qián 转 zhuǎn 入 rù 思 sī 乡 xiāng 。 。
披 pī 书 shū 却 què 感 gǎn 居 jū 人 rén 语 yǔ , , 为 wèi 扫 sǎo 松 sōng 篁 huáng 待 dài 解 jiě 装 zhuāng 。 。
得家书五年留滞今且去楚矣。清代。李宣龚。持是安归黯可伤,出门负手楚天长。 寒江向晚波初碧,病槛经旬叶尽黄。 闲味饱谙忘有我,孤怀潜转入思乡。 披书却感居人语,为扫松篁待解装。