四 sì 和 hé 池 chí 阳 yáng 咏 yǒng 雪 xuě 次 cì 东 dōng 坡 pō 韵 yùn - - 李 lǐ 寄 jì
纷 fēn 纷 fēn 一 yī 望 wàng 白 bái 天 tiān 涯 yá , , 自 zì 笑 xiào 经 jīng 年 nián 滞 zhì 客 kè 车 chē 。 。
秦 qín 月 yuè 晓 xiǎo 来 lái 真 zhēn 不 bù 夜 yè , , 山 shān 桃 táo 寒 hán 重 zhòng 亦 yì 能 néng 花 huā 。 。
烹 pēng 羔 gāo 不 bù 羡 xiàn 将 jiāng 军 jūn 帐 zhàng , , 煮 zhǔ 茗 míng 还 hái 输 shū 学 xué 士 shì 家 jiā 。 。
乘 chéng 兴 xìng 策 cè 驴 lǘ 诗 shī 思 sī 好 hǎo , , 灞 bà 桥 qiáo 定 dìng 有 yǒu 酒 jiǔ 帘 lián 叉 chā 。 。
四和池阳咏雪次东坡韵。清代。李寄。纷纷一望白天涯,自笑经年滞客车。 秦月晓来真不夜,山桃寒重亦能花。 烹羔不羡将军帐,煮茗还输学士家。 乘兴策驴诗思好,灞桥定有酒帘叉。