平 píng 山 shān 怀 huái 古 gǔ - - 杜 dù 漺 shuǎng
隋 suí 宫 gōng 旧 jiù 址 zhǐ 尽 jǐn 荒 huāng 凉 liáng , , 一 yī 代 dài 繁 fán 华 huá 怨 yuàn 夕 xī 阳 yáng 。 。
清 qīng 夜 yè 彩 cǎi 春 chūn 啼 tí 鸟 niǎo 寂 jì , , 红 hóng 颜 yán 黄 huáng 土 tǔ 野 yě 原 yuán 香 xiāng 。 。
星 xīng 楼 lóu 涵 hán 日 rì 浮 fú 空 kōng 碧 bì , , 御 yù 道 dào 连 lián 烟 yān 入 rù 望 wàng 长 zhǎng 。 。
多 duō 少 shǎo 兴 xīng 亡 wáng 成 chéng 底 dǐ 事 shì , , 年 nián 年 nián 青 qīng 草 cǎo 满 mǎn 雷 léi 塘 táng 。 。
平山怀古。清代。杜漺。隋宫旧址尽荒凉,一代繁华怨夕阳。 清夜彩春啼鸟寂,红颜黄土野原香。 星楼涵日浮空碧,御道连烟入望长。 多少兴亡成底事,年年青草满雷塘。