晴 qíng 日 rì 出 chū 游 yóu 近 jìn 村 cūn - - 汪 wāng 琬 wǎn
雨 yǔ 后 hòu 秋 qiū 光 guāng 迥 jiǒng 未 wèi 残 cán , , 竹 zhú 扛 káng 兜 dōu 子 zǐ 恣 zì 游 yóu 般 bān 。 。
村 cūn 村 cūn 妥 tuǒ 雪 xuě 荞 qiáo 花 huā 白 bái , , 树 shù 树 shù 蒸 zhēng 霞 xiá 柿 shì 叶 yè 丹 dān 。 。
剩 shèng 借 jiè 禽 qín 鱼 yú 供 gōng 逸 yì 兴 xìng , , 尽 jìn 驱 qū 诗 shī 酒 jiǔ 佐 zuǒ 清 qīng 欢 huān 。 。
寄 jì 声 shēng 为 wèi 报 bào 知 zhī 交 jiāo 道 dào , , 挂 guà 了 le 尘 chén 冠 guān 不 bù 用 yòng 弹 dàn 。 。
晴日出游近村。清代。汪琬。雨后秋光迥未残,竹扛兜子恣游般。 村村妥雪荞花白,树树蒸霞柿叶丹。 剩借禽鱼供逸兴,尽驱诗酒佐清欢。 寄声为报知交道,挂了尘冠不用弹。