苕 sháo 华 huá 书 shū 屋 wū 闲 xián 居 jū 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 汪 wāng 琬 wǎn
无 wú 才 cái 甘 gān 与 yǔ 世 shì 相 xiàng 忘 wàng , , 塞 sāi 向 xiàng 支 zhī 扉 fēi 亦 yì 不 bù 妨 fáng 。 。
茶 chá 沸 fèi 竹 zhú 垆 lú 盈 yíng 杓 biāo 水 shuǐ , , 烟 yān 横 héng 瓦 wǎ 鼎 dǐng 一 yī 铢 zhū 香 xiāng 。 。
帘 lián 旌 jīng 脱 tuō 落 luò 栖 qī 寒 hán 雀 què , , 窗 chuāng 纸 zhǐ 分 fēn 明 míng 透 tòu 夕 xī 阳 yáng 。 。
若 ruò 问 wèn 些 xiē 些 xiē 贫 pín 活 huó 计 jì , , 的 de 应 yìng 终 zhōng 日 rì 据 jù 绳 shéng 床 chuáng 。 。
苕华书屋闲居二首 其一。清代。汪琬。无才甘与世相忘,塞向支扉亦不妨。 茶沸竹垆盈杓水,烟横瓦鼎一铢香。 帘旌脱落栖寒雀,窗纸分明透夕阳。 若问些些贫活计,的应终日据绳床。