欢 huān 喜 xǐ 亭 tíng 同 tóng 玉 yù 明 míng 上 shàng 人 rén 观 guān 云 yún 海 hǎi - - 汪 wāng 楫 jí
山 shān 与 yǔ 云 yún 俱 jù 没 méi , , 凭 píng 高 gāo 安 ān 所 suǒ 望 wàng ? ?
人 rén 初 chū 入 rù 混 hùn 沌 dùn , , 天 tiān 不 bù 改 gǎi 青 qīng 苍 cāng 。 。
抚 fǔ 掌 zhǎng 通 tōng 樵 qiáo 路 lù , , 飞 fēi 棉 mián 变 biàn 客 kè 装 zhuāng 。 。
松 sōng 风 fēng 响 xiǎng 何 hé 处 chǔ , , 涧 jiàn 水 shuǐ 下 xià 鄱 pó 阳 yáng 。 。
欢喜亭同玉明上人观云海。清代。汪楫。山与云俱没,凭高安所望? 人初入混沌,天不改青苍。 抚掌通樵路,飞棉变客装。 松风响何处,涧水下鄱阳。