红 hóng 菊 jú - - 谢 xiè 宗 zōng 可 kě
锦 jǐn 烂 làn 重 chóng 阳 yáng 节 jié 到 dào 时 shí , , 繁 fán 华 huá 梦 mèng 里 lǐ 傲 ào 霜 shuāng 枝 zhī 。 。
晚 wǎn 香 xiāng 带 dài 冷 lěng 凝 níng 丹 dān 粒 lì , , 秋 qiū 色 sè 封 fēng 寒 hán 点 diǎn 绛 jiàng 蕤 ruí 。 。
淡 dàn 映 yìng 残 cán 虹 hóng 迷 mí 老 lǎo 圃 pǔ , , 浓 nóng 拖 tuō 斜 xié 照 zhào 落 luò 东 dōng 篱 lí 。 。
灵 líng 砂 shā 换 huàn 却 què 渊 yuān 明 míng 骨 gǔ , , 倦 juàn 倚 yǐ 西 xī 风 fēng 不 bù 自 zì 知 zhī 。 。
红菊。元代。谢宗可。锦烂重阳节到时,繁华梦里傲霜枝。 晚香带冷凝丹粒,秋色封寒点绛蕤。 淡映残虹迷老圃,浓拖斜照落东篱。 灵砂换却渊明骨,倦倚西风不自知。