挑 tiāo 梅 méi - - 谢 xiè 宗 zōng 可 kě
折 zhé 取 qǔ 孤 gū 山 shān 玉 yù 雪 xuě 花 huā , , 杖 zhàng 藜 lí 高 gāo 挂 guà 踏 tà 烟 yān 霞 xiá 。 。
负 fù 他 tā 白 bái 鹤 hè 看 kàn 仙 xiān 冢 zhǒng , , 带 dài 尔 ěr 青 qīng 蚨 fú 到 dào 酒 jiǔ 家 jiā 。 。
有 yǒu 脚 jiǎo 阳 yáng 春 chūn 词 cí 可 kě 证 zhèng , , 无 wú 言 yán 姑 gū 射 shè 貌 mào 堪 kān 夸 kuā 。 。
相 xiāng 携 xié 相 xiāng 伴 bàn 归 guī 时 shí 晚 wǎn , , 添 tiān 个 gè 随 suí 人 rén 月 yuè 一 yī 牙 yá 。 。
挑梅。元代。谢宗可。折取孤山玉雪花,杖藜高挂踏烟霞。 负他白鹤看仙冢,带尔青蚨到酒家。 有脚阳春词可证,无言姑射貌堪夸。 相携相伴归时晚,添个随人月一牙。