寒 hán 夜 yè 痛 tòng 怀 huái 伟 wěi 山 shān 内 nèi 兄 xiōng - - 林 lín 占 zhàn 梅 méi
凄 qī 凄 qī 风 fēng 雨 yǔ 逼 bī 宵 xiāo 寒 hán , , 愁 chóu 绪 xù 缠 chán 绵 mián 梦 mèng 未 wèi 安 ān 。 。
但 dàn 觉 jué 眼 yǎn 前 qián 知 zhī 己 jǐ 少 shǎo , , 可 kě 怜 lián 世 shì 上 shàng 作 zuò 人 rén 难 nán 。 。
六 liù 年 nián 阔 kuò 别 bié 空 kōng 通 tōng 柬 jiǎn , , 一 yī 旦 dàn 长 zhǎng 离 lí 竟 jìng 盖 gài 棺 guān 。 。
魂 hún 隔 gé 重 chóng 洋 yáng 招 zhāo 未 wèi 得 dé , , 「 「 楚 chǔ 骚 sāo 」 」 歌 gē 罢 bà 泪 lèi 频 pín 弹 dàn 。 。
寒夜痛怀伟山内兄。清代。林占梅。凄凄风雨逼宵寒,愁绪缠绵梦未安。 但觉眼前知己少,可怜世上作人难。 六年阔别空通柬,一旦长离竟盖棺。 魂隔重洋招未得,「楚骚」歌罢泪频弹。