香 xiāng 石 shí 山 shān 房 fáng 煮 zhǔ 茗 míng 写 xiě 兴 xìng - - 林 lín 占 zhàn 梅 méi
扫 sǎo 地 dì 焚 fén 香 xiāng 俗 sú 念 niàn 轻 qīng , , 翛 xiāo 然 rán 时 shí 见 jiàn 此 cǐ 心 xīn 平 píng 。 。
诗 shī 宗 zōng 白 bái 傅 fù 言 yán 多 duō 达 dá , , 琴 qín 学 xué 嵇 jī 康 kāng 韵 yùn 自 zì 清 qīng 。 。
澹 dàn 泊 bó 家 jiā 风 fēng 梅 méi 与 yǔ 鹤 hè , , 回 huí 环 huán 地 dì 势 shì 竹 zhú 依 yī 城 chéng 。 。
满 mǎn 园 yuán 无 wú 限 xiàn 幽 yōu 奇 qí 处 chù , , 窃 qiè 学 xué 骚 sāo 人 rén 结 jié 构 gòu 成 chéng 。 。
香石山房煮茗写兴。清代。林占梅。扫地焚香俗念轻,翛然时见此心平。 诗宗白傅言多达,琴学嵇康韵自清。 澹泊家风梅与鹤,回环地势竹依城。 满园无限幽奇处,窃学骚人结构成。