拔 bá 可 kě 言 yán 某 mǒu 寺 sì 有 yǒu 鹤 hè 又 yòu 有 yǒu 腊 là 梅 méi 荒 huāng 城 chéng 得 dé 此 cǐ 足 zú 珍 zhēn 也 yě - - 林 lín 旭 xù
寒 hán 洲 zhōu 春 chūn 至 zhì 还 hái 归 guī 去 qù , , 只 zhǐ 供 gōng 僧 sēng 房 fáng 岁 suì 晚 wǎn 天 tiān 。 。
一 yī 树 shù 婆 pó 娑 suō 原 yuán 不 bù 醉 zuì , , 三 sān 更 gēng 独 dú 自 zì 恐 kǒng 无 wú 眠 mián 。 。
拔可言某寺有鹤又有腊梅荒城得此足珍也。清代。林旭。寒洲春至还归去,只供僧房岁晚天。 一树婆娑原不醉,三更独自恐无眠。