留 liú 别 bié 转 zhuǎn 庵 ān 和 hé 上 shàng - - 林 lín 茜 qiàn
菜 cài 根 gēn 滋 zī 味 wèi 久 jiǔ 能 néng 甘 gān , , 竹 zhú 径 jìng 参 cēn 差 cī 倚 yǐ 杖 zhàng 看 kàn 。 。
白 bái 雀 què 飞 fēi 来 lái 虽 suī 是 shì 梦 mèng , , 青 qīng 山 shān 占 zhàn 尽 jǐn 不 bù 为 wéi 贪 tān 。 。
一 yī 窗 chuāng 花 huā 影 yǐng 焚 fén 香 xiāng 坐 zuò , , 半 bàn 榻 tà 松 sōng 风 fēng 抱 bào 月 yuè 谈 tán 。 。
云 yún 散 sàn 春 chūn 江 jiāng 孤 gū 棹 zhào 远 yuǎn , , 愁 chóu 思 sī 还 hái 结 jié 侣 lǚ 云 yún 庵 ān 。 。
留别转庵和上。清代。林茜。菜根滋味久能甘,竹径参差倚杖看。 白雀飞来虽是梦,青山占尽不为贪。 一窗花影焚香坐,半榻松风抱月谈。 云散春江孤棹远,愁思还结侣云庵。