阳 yáng 江 jiāng 舟 zhōu 次 cì - - 金 jīn 武 wǔ 祥 xiáng
霜 shuāng 天 tiān 木 mù 落 luò 正 zhèng 纷 fēn 纷 fēn , , 樵 qiáo 唱 chàng 渔 yú 歌 gē 一 yí 路 lù 闻 wén 。 。
乱 luàn 石 shí 纵 zòng 横 héng 拦 lán 去 qù 水 shuǐ , , 奇 qí 峰 fēng 突 tū 兀 wù 攫 jué 归 guī 云 yún 。 。
禽 qín 幽 yōu 吭 kēng 引 yǐn 新 xīn 翻 fān 曲 qū , , 树 shù 老 lǎo 皮 pí 皴 cūn 古 gǔ 篆 zhuàn 文 wén 。 。
倚 yǐ 棹 zhào 频 pín 来 lái 最 zuì 佳 jiā 处 chù , , 此 cǐ 间 jiān 真 zhēn 个 gè 绝 jué 尘 chén 氛 fēn 。 。
阳江舟次。清代。金武祥。霜天木落正纷纷,樵唱渔歌一路闻。 乱石纵横拦去水,奇峰突兀攫归云。 禽幽吭引新翻曲,树老皮皴古篆文。 倚棹频来最佳处,此间真个绝尘氛。