听 tīng 雪 xuě 斋 zhāi 以 yǐ 夜 yè 色 sè 飞 fēi 花 huā 合 hé 春 chūn 声 shēng 度 dù 竹 zhú 深 shēn 分 fēn 韵 yùn 得 dé 声 shēng 字 zì - - 顾 gù 瑛 yīng
虚 xū 馆 guǎn 昼 zhòu 生 shēng 白 bái , , 飞 fēi 花 huā 照 zhào 眼 yǎn 明 míng 。 。
隔 gé 帘 lián 时 shí 有 yǒu 影 yǐng , , 着 zháo 地 dì 静 jìng 无 wú 声 shēng 。 。
夹 jiā 坐 zuò 人 rén 如 rú 玉 yù , , 深 shēn 杯 bēi 酒 jiǔ 屡 lǚ 倾 qīng 。 。
清 qīng 欢 huān 竟 jìng 成 chéng 醉 zuì , , 淡 dàn 月 yuè 破 pò 云 yún 生 shēng 。 。
听雪斋以夜色飞花合春声度竹深分韵得声字。元代。顾瑛。虚馆昼生白,飞花照眼明。 隔帘时有影,着地静无声。 夹坐人如玉,深杯酒屡倾。 清欢竟成醉,淡月破云生。