雾 wù 凇 sōng 花 huā 古 gǔ 人 rén 罕 hǎn 咏 yǒng 者 zhě 惟 wéi 曾 céng 南 nán 丰 fēng 有 yǒu 七 qī 律 lǜ 一 yī 首 shǒu 拈 niān 笔 bǐ 示 shì 绮 qǐ 堂 táng - - 查 chá 慎 shèn 行 xíng
迷 mí 蒙 méng 夜 yè 路 lù 转 zhuǎn 平 píng 沙 shā , , 开 kāi 遍 biàn 千 qiān 林 lín 雾 wù 淞 sōng 花 huā 。 。
中 zhōng 有 yǒu 数 shù 株 zhū 高 gāo 出 chū 屋 wū , , 蒙 méng 阴 yīn 城 chéng 北 běi 野 yě 人 rén 家 jiā 。 。
雾凇花古人罕咏者惟曾南丰有七律一首拈笔示绮堂。清代。查慎行。迷蒙夜路转平沙,开遍千林雾淞花。 中有数株高出屋,蒙阴城北野人家。