武 wǔ 昌 chāng 怀 huái 古 gǔ - - 栖 qī 一 yī
一 yī 代 dài 君 jūn 臣 chén 尽 jǐn 悄 qiǎo 然 rán , , 空 kōng 遗 yí 闲 xián 话 huà 遍 biàn 山 shān 川 chuān 。 。
笙 shēng 歌 gē 罢 bà 吹 chuī 几 jǐ 何 hé 日 rì , , 台 tái 榭 xiè 荒 huāng 凉 liáng 七 qī 百 bǎi 年 nián 。 。
蝉 chán 响 xiǎng 夕 xī 阳 yáng 风 fēng 满 mǎn 树 shù , , 雁 yàn 横 héng 秋 qiū 浦 pǔ 雨 yǔ 连 lián 天 tiān 。 。
长 cháng 江 jiāng 日 rì 夜 yè 东 dōng 流 liú 水 shuǐ , , 两 liǎng 岸 àn 芦 lú 花 huā 一 yī 钓 diào 船 chuán 。 。
武昌怀古。唐代。栖一。一代君臣尽悄然,空遗闲话遍山川。 笙歌罢吹几何日,台榭荒凉七百年。 蝉响夕阳风满树,雁横秋浦雨连天。 长江日夜东流水,两岸芦花一钓船。