简 jiǎn 怀 huái 姬 jī 人 rén 四 sì 章 zhāng 其 qí 三 sān - - 姚 yáo 燮 xiè
眼 yǎn 明 míng 去 qù 鸟 niǎo 入 rù 寥 liáo 天 tiān , , 自 zì 我 wǒ 之 zhī 行 xíng 月 yuè 再 zài 弦 xián 。 。
出 chū 峡 xiá 寒 hán 流 liú 惊 jīng 荻 dí 老 lǎo , , 到 dào 窗 chuāng 残 cán 叶 yè 受 shòu 风 fēng 怜 lián 。 。
敢 gǎn 忘 wàng 花 huā 窖 jiào 穷 qióng 年 nián 泪 lèi , , 几 jǐ 度 dù 银 yín 屏 píng 双 shuāng 笑 xiào 圆 yuán ? ?
春 chūn 梦 mèng 如 rú 尘 chén 狼 láng 籍 jí 遍 biàn , , 未 wèi 消 xiāo 襟 jīn 上 shàng 药 yào 炉 lú 烟 yān 。 。
简怀姬人四章 其三。清代。姚燮。眼明去鸟入寥天,自我之行月再弦。 出峡寒流惊荻老,到窗残叶受风怜。 敢忘花窖穷年泪,几度银屏双笑圆? 春梦如尘狼籍遍,未消襟上药炉烟。