盘 pán 石 shí - - 无 wú 名 míng 氏 shì
海 hǎi 阳 yáng 泉 quán 上 shàng 山 shān , , 巉 chán 巉 chán 尽 jǐn 殊 shū 状 zhuàng 。 。
忽 hū 然 rán 有 yǒu 平 píng 石 shí , , 盘 pán 薄 báo 千 qiān 峰 fēng 上 shàng 。 。
寒 hán 泉 quán 匝 zā 石 shí 流 liú , , 悬 xuán 注 zhù 几 jǐ 千 qiān 丈 zhàng 。 。
有 yǒu 时 shí 厌 yàn 泉 quán 湖 hú , , 爱 ài 临 lín 一 yī 长 cháng 望 wàng 。 。
意 yì 出 chū 天 tiān 地 dì 间 jiān , , 因 yīn 为 wèi 逸 yì 民 mín 唱 chàng 。 。
盘石。唐代。无名氏。海阳泉上山,巉巉尽殊状。 忽然有平石,盘薄千峰上。 寒泉匝石流,悬注几千丈。 有时厌泉湖,爱临一长望。 意出天地间,因为逸民唱。