白 bái 桃 táo 花 huā 二 èr 章 zhāng 其 qí 二 èr - - 姚 yáo 燮 xiè
谁 shuí 家 jiā 燕 yàn 子 zi 觅 mì 黄 huáng 昏 hūn , , 寒 hán 食 shí 天 tiān 涯 yá 客 kè 断 duàn 魂 hún 。 。
别 bié 后 hòu 江 jiāng 潭 tán 如 rú 此 cǐ 水 shuǐ , , 重 chóng 来 lái 门 mén 巷 xiàng 悄 qiāo 无 wú 言 yán 。 。
一 yī 春 chūn 浓 nóng 露 lù 消 xiāo 肌 jī 色 sè , , 半 bàn 剪 jiǎn 凉 liáng 云 yún 护 hù 泪 lèi 痕 hén 。 。
收 shōu 拾 shí 繁 fán 华 huá 归 guī 澹 dàn 漠 mò , , 任 rèn 他 tā 红 hóng 紫 zǐ 满 mǎn 遥 yáo 村 cūn 。 。
白桃花二章 其二。清代。姚燮。谁家燕子觅黄昏,寒食天涯客断魂。 别后江潭如此水,重来门巷悄无言。 一春浓露消肌色,半剪凉云护泪痕。 收拾繁华归澹漠,任他红紫满遥村。