柬 jiǎn 李 lǐ 东 dōng 琪 qí - - 洪 hóng 升 shēng
闻 wén 君 jūn 昨 zuó 日 rì 到 dào 长 cháng 安 ān , , 驿 yì 路 lù 风 fēng 尘 chén 乍 zhà 解 jiě 鞍 ān 。 。
古 gǔ 寺 sì 楼 lóu 台 tái 高 gāo 避 bì 暑 shǔ , , 晴 qíng 天 tiān 松 sōng 柏 bǎi 昼 zhòu 生 shēng 寒 hán 。 。
亲 qīn 知 zhī 把 bǎ 臂 bì 他 tā 乡 xiāng 少 shǎo , , 贫 pín 贱 jiàn 论 lùn 交 jiāo 此 cǐ 地 dì 难 nán 。 。
我 wǒ 自 zì 飘 piāo 零 líng 归 guī 未 wèi 得 dé , , 秋 qiū 江 jiāng 劝 quàn 尔 ěr 弄 nòng 渔 yú 竿 gān 。 。
柬李东琪。清代。洪升。闻君昨日到长安,驿路风尘乍解鞍。 古寺楼台高避暑,晴天松柏昼生寒。 亲知把臂他乡少,贫贱论交此地难。 我自飘零归未得,秋江劝尔弄渔竿。