金 jīn 谷 gǔ 谶 chèn - - 洪 hóng 亮 liàng 吉 jí
红 hóng 蕤 ruí 花 huā 开 kāi 置 zhì 行 xíng 幕 mù 。 。 一 yī 杯 bēi 两 liǎng 杯 bēi 缓 huǎn 行 xíng 乐 lè 。 。 美 měi 人 rén 头 tóu 向 xiàng 盘 pán 中 zhōng 落 luò 。 。
珠 zhū 歌 gē 翠 cuì 舞 wǔ 昕 xīn 斜 xié 阳 yáng 。 。 珊 shān 瑚 hú 七 qī 尺 chǐ 施 shī 作 zuò 床 chuáng 。 。 人 rén 间 jiān 梦 mèng 醒 xǐng 春 chūn 茫 máng 茫 máng 。 。
花 huā 枝 zhī 如 rú 烟 yān 堕 duò 高 gāo 阁 gé 。 。 散 sàn 尽 jìn 黄 huáng 金 jīn 恣 zì 挥 huī 霍 huò 。 。 白 bái 首 shǒu 同 tóng 归 guī 讯 xùn 潘 pān 岳 yuè 。 。
金谷谶。清代。洪亮吉。红蕤花开置行幕。一杯两杯缓行乐。美人头向盘中落。 珠歌翠舞昕斜阳。珊瑚七尺施作床。人间梦醒春茫茫。 花枝如烟堕高阁。散尽黄金恣挥霍。白首同归讯潘岳。