山 shān 行 xíng 杂 zá 咏 yǒng 其 qí 九 jiǔ - - 洪 hóng 亮 liàng 吉 jí
四 sì 望 wàng 悉 xī 无 wú 见 jiàn , , 松 sōng 杉 shān 与 yǔ 檐 yán 齐 qí 。 。
乱 luàn 石 shí 黑 hēi 半 bàn 天 tiān , , 压 yā 此 cǐ 眉 méi 睫 jié 低 dī 。 。
石 shí 窍 qiào 出 chū 一 yī 门 mén , , 何 hé 能 néng 辨 biàn 东 dōng 西 xī 。 。
居 jū 人 rén 耕 gēng 山 shān 田 tián , , 尽 jǐn 向 xiàng 屋 wū 脊 jǐ 骑 qí 。 。
劝 quàn 客 kè 早 zǎo 出 chū 山 shān , , 云 yún 生 shēng 路 lù 当 dāng 迷 mí 。 。
山行杂咏 其九。清代。洪亮吉。四望悉无见,松杉与檐齐。 乱石黑半天,压此眉睫低。 石窍出一门,何能辨东西。 居人耕山田,尽向屋脊骑。 劝客早出山,云生路当迷。