下 xià 天 tiān 山 shān 口 kǒu 大 dà 雪 xuě - - 洪 hóng 亮 liàng 吉 jí
危 wēi 峰 fēng 北 běi 去 qù 高 gāo 无 wú 际 jì , , 过 guò 岭 lǐng 风 fēng 声 shēng 水 shuǐ 声 shēng 异 yì 。 。
鞭 biān 鞘 qiào 拂 fú 处 chù 险 xiǎn 接 jiē 天 tiān , , 风 fēng 势 shì 吹 chuī 人 rén 欲 yù 离 lí 地 dì 。 。
千 qiān 峰 fēng 万 wàn 峰 fēng 迷 mí 所 suǒ 向 xiàng , , 意 yì 外 wài 公 gōng 然 rán 欲 yù 相 xiāng 抗 kàng 。 。
云 yún 头 tóu 直 zhí 下 xià 马 mǎ 亦 yì 惊 jīng , , 白 bái 玉 yù 阑 lán 干 gān 八 bā 千 qiān 丈 zhàng 。 。
下天山口大雪。清代。洪亮吉。危峰北去高无际,过岭风声水声异。 鞭鞘拂处险接天,风势吹人欲离地。 千峰万峰迷所向,意外公然欲相抗。 云头直下马亦惊,白玉阑干八千丈。