和 hé 汪 wāng 仲 zhòng 虎 hǔ 北 běi 海 hǎi 登 dēng 高 gāo 原 yuán 韵 yùn - - 夏 xià 孙 sūn 桐 tóng
只 zhǐ 觉 jué 秋 qiū 心 xīn 入 rù 混 hùn 茫 máng , , 芜 wú 城 chéng 烟 yān 树 shù 掩 yǎn 颓 tuí 阳 yáng 。 。
萧 xiāo 条 tiáo 故 gù 苑 yuàn 鸦 yā 横 héng 水 shuǐ , , 寥 liáo 落 luò 乡 xiāng 书 shū 雁 yàn 叫 jiào 霜 shuāng 。 。
萸 yú 酒 jiǔ 销 xiāo 愁 chóu 聊 liáo 应 yīng 节 jié , , 菊 jú 篱 lí 伴 bàn 冷 lěng 未 wèi 全 quán 荒 huāng 。 。
羡 xiàn 君 jūn 更 gēng 鼓 gǔ 登 dēng 临 lín 兴 xìng , , 望 wàng 里 lǐ 西 xī 山 shān 尚 shàng 郁 yù 苍 cāng 。 。
和汪仲虎北海登高原韵。清代。夏孙桐。只觉秋心入混茫,芜城烟树掩颓阳。 萧条故苑鸦横水,寥落乡书雁叫霜。 萸酒销愁聊应节,菊篱伴冷未全荒。 羡君更鼓登临兴,望里西山尚郁苍。